Lúc trước, có hai người yêu nhau. Một ngày, bọn họ cùng nhau đi du lịch, trên đường gặp mưa lớn, vừa kịp tới một căn nhà hoang để tránh mưa, lưu lại qua đêm. Trong phòng này chỉ có một chiếc giường, hai người tuy là yêu nhau nhưng cũng không vượt qua lễ giáo. Cô bé kia thương cậu bé nên không đành lòng để người tình nằm dưới đất mới cho cậu bé kia ngủ cùng giường, ngăn giữa hai người là chiếc gối, trên gối viết một tự điều:
’vượt qua đây là cầm thú’. Cậu bé kia cũng là quân tử, thật sự ẩn nhẫn một đêm không làm loạn gì cả.Sáng sớm hôm sau, cô bé kia tỉnh lại, đột ngột rời đi không từ biệt, chỉ lưu lại một câu :
Ngay Cả Cầm Thú Cũng Ko Bằng