cuộc đời phải nói là có chút kỳ lạ.
đúng là có lẽ ai cũng chỉ thích đc sống vui vẻ hạnh phúc
sống vui thì phải nói là sướng.
nhưng đôi khi buồn cũng có cái hay của nó
tự ngộ ra thêm nhiều điều, hiểu rõ thêm về cái này cái kia
nói tóm lại thì có vui hay buồn thì cũng có cái riêng của nó
được thế thì đã tốt
dạo này mình có tí hơi điên điên
buồn chẳng ra buồn vui chẳng ra vui
có buồn cũng chẳng buồn trọn vẹn, vui cũng chẳng vui hết mình
cứ lấp lửng dang dở ở giữa chừng
thà nó cứ ra hẳn vui hẳn buồn đi...
chả thông suốt được cái gì. cũng chả vui vẻ gì
chỉ có confused. chỉ có phân vân.
nếu cứ optimistic quá thì cũng ko đúng. pessimistic thì càng ko
nếu mà cứ indifferent thì lại càng chẳng ra thể thống gì.
đời sống cứ lộn tùng phèo.
mình ở nguyên một chỗ thì mọi người lại thay đổi.
mà mỗi người thay đổi 1 kiểu
chẳng biết nên làm j
cũng ko biết tìm đến ai
cảm giác cứ hụt hẫng.
thỉnh thoảng lại dở hơi ko ai chơi muốn ngồi emo 1 mình
nhưng ngồi 1 mình thì lại thèm hơi người..
mk
đấy đầu óc thì ngổn ngang
học hành thì càng quái
cái mình làm tốt thì cũng ko thấy vui
nhưng cái mình làm kém thì lại buồn
rồi lại tự ai ủi bản thân là buồn làm đếk j
nhưng vui cũng ko mà buồn cũng ko thì nó lại càng hãm
hồi trước chắc mình chẳng bao giờ thế này
tự nhiên dạo này lại giở chứng
thôi kệ nó
rồi sẽ đến lúc nó tự hết.
mong là nhanh nhanh lên