Chuyện cổ tích về loài người
Trời sinh ra trước nhất
Chỉ toàn là trẻ con
Trên trái đất trụi trần
Không dáng cây ngọn cỏ
Mặt trời cũng chưa có
Chỉ toàn là bóng đêm
Không khí chỉ màu đen
chưa có màu sắc khác
Mắt trẻ con sáng lắm
Nhưng chưa thấy gì dâu!
Mặt trời mới nhô cao
Cho trẻ con nhìn rõ:
Màu xanh bắt đầu cỏ
Màu xanh bắt đầu cây
Cây cao bằng gang tay
Lá cỏ bằng sợi tóc
Cái hoa bằng cái cúc
Màu đỏ làm ra hoa
Chim bấy giờ sinh ra
Cho trẻ nghe tiếng hót
tiếng hót trong bằng nước
Tiếng hót cao bằng mây
Những làn gió thơ ngây
Truyền âm thanh đi khắp
Muốn trẻ con được tắm
Sông bắt đầu làm sóng
Sông cần đến mênh mông
Biển có từ thủa đó
Biển thì cho ý nghĩ
Biển sinh cá sinh tôm
Biển sinh những cánh buồm
Cho trẻ con đi khắp
Đám mây cho bóng rợp
Trời nắng mây theo che
Khi trẻ con tập đi
Đường có từ ngày đó.
Nhưng còn cần cho trẻ
Tình yêu và lời ru
Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc
Mẹ mang về tiếng hát
Từ cái bống cái bang
Từ cái hoa rất thơm
Từ cánh cò rất trắng
Từ vị gừng rất đắng
Từ vết lấm chưa khô
Từ đầu nguồn cơn mưa
Từ bãi sông cát vắng..
Biết trẻ con khát khao
Chuyện ngay xuă,ngày sau
Không hiểu là từ đau
Mà bà về từ đó
Kể cho bao chuyện cổ
Chuyện con cóc nàng tiên
Chuyyẹn cô Tấm ở hiền
Thằng Lý Thông ở ác...
Mái tóc bà thì bạc
Con mắt bà thì vui
Bà kể đến suốt đời
Cũng không sao hết chuyện
Muốn cho trẻ hiểu biết
Thế là bố sinh ra
Bố bảo cho biết ngoan
Bố dạy cho biết nghĩ
Rộng lắm là mặt bể
Dài là con đường đi
Núi thì xanh và xa
Hình tròn là trái đất
Chữ bắt đầu có trước
Rồi có ghế có bàn
Rồi có lớp có trường
Và sinh ra thầy giáo...
Cái bảng bằng cái chiếu
Cục phấn từ đá ra
Thầy viết chữ thật to:
Chuyện loài người trước nhất
finally feeling better.
kind of relieved, kind of sad.
had a batch outing full of joys and laughter.
hearing good news, hearing bad news.
discovering some interesting things.
life is not like chemistry. forming a bond requires energy.
selfish and selfless.
intriguing and fascinating.
cuộc đời phải nói là có chút kỳ lạ.
đúng là có lẽ ai cũng chỉ thích đc sống vui vẻ hạnh phúc
sống vui thì phải nói là sướng.
nhưng đôi khi buồn cũng có cái hay của nó
tự ngộ ra thêm nhiều điều, hiểu rõ thêm về cái này cái kia
nói tóm lại thì có vui hay buồn thì cũng có cái riêng của nó
được thế thì đã tốt
dạo này mình có tí hơi điên điên
buồn chẳng ra buồn vui chẳng ra vui
có buồn cũng chẳng buồn trọn vẹn, vui cũng chẳng vui hết mình
cứ lấp lửng dang dở ở giữa chừng
thà nó cứ ra hẳn vui hẳn buồn đi...
chả thông suốt được cái gì. cũng chả vui vẻ gì
chỉ có confused. chỉ có phân vân.
nếu cứ optimistic quá thì cũng ko đúng. pessimistic thì càng ko
nếu mà cứ indifferent thì lại càng chẳng ra thể thống gì.
đời sống cứ lộn tùng phèo.
mình ở nguyên một chỗ thì mọi người lại thay đổi.
mà mỗi người thay đổi 1 kiểu
chẳng biết nên làm j
cũng ko biết tìm đến ai
cảm giác cứ hụt hẫng.
thỉnh thoảng lại dở hơi ko ai chơi muốn ngồi emo 1 mình
nhưng ngồi 1 mình thì lại thèm hơi người..
mk
đấy đầu óc thì ngổn ngang
học hành thì càng quái
cái mình làm tốt thì cũng ko thấy vui
nhưng cái mình làm kém thì lại buồn
rồi lại tự ai ủi bản thân là buồn làm đếk j
nhưng vui cũng ko mà buồn cũng ko thì nó lại càng hãm
hồi trước chắc mình chẳng bao giờ thế này
tự nhiên dạo này lại giở chứng
thôi kệ nó
rồi sẽ đến lúc nó tự hết.
mong là nhanh nhanh lên