sometimes things are not really the way you think about them.
like the rain.
nếu ở nguyên trong chỗ ko bị ướt thì có lẽ ko thể cảm nhận nổi mưa.
ngồi trong căn phòng ấm cúng, cơn mưa bên ngoài như dữ tợn hơn nhiều lần.
mưa ban đầu lộp độp, rồi dần mạnh lên, như đang đập phá mái nhà tôn mỏng manh.
những đám mây đen che kín cả bầu trời, che khuất ánh nắng vàng dịu, sẩm tối cảnh vật chung quanh, làm tâm hồn cũng như mất vui.
gió thổi làm lá xào xạc. lao xao tiếng lá, nghe như một bài ca buồn mà bầu trời đang ngân nga.
cái lạnh như thấu vào da thịt, như đẩy lùi cái sự ấm cúng vốn có
nhưng khi đã bước ra và đi vào mưa thì lại khác.
như là một thế giới khác.
mưa ko dữ tợn như ban đầu, mà thực ra lại nhẹ nhàng tươi mát.
đi trong mưa, thấy mưa mơn man trên mặt mát lạnh.
như thấy hết mệt mỏi, hết muộn phiền.
tiếng mưa cũng ko còn dữ tợn, mà cũng như hiền hòa hơn. tí tách nhẹ nhàng.
như gột rửa những mệt mỏi. như làm dịu tâm hồn.
phải đi trong mưa mới thấy đc.
và sau cơn mưa, trời lại sáng.
nắng thì dịu đi nhiều, và cũng như đẹp hơn nhiều.
nước đọng trên lá, lóng lánh dưới làn nắng nhẹ nhàng, dưới một bầu trời trong xanh đến kỳ lạ.
đẹp thế chứ.
mưa làm mình yêu nắng hơn.
nắng làm mình yêu mưa hơn.
và mưa và nắng làm mình yêu đời hơn.
rain, seemingly fierceful, but subtly graceful.
and you can never know it, until you step into the rain, let the rain to wet you, to drench you, and to wash the loads on your mind away.
sometimes it may seems hard. but you can never know if you never try. maybe you will discover its subtle grace. and fall in love with it.
oh, and don't try anything suicidal...........